Quan trọng hơn nữa chính là cô không muốn Thôi Tử Tiện tiếp tục ở lại nơi này, nếu để anh ấy đi khắp nơi nói lung tung sẽ không có gì tốt cho cô.
Ban đầu Vân Tường còn thấy đau lòng nhưng tâm trạng phức tạp của bà ấy đã bị Khương Chi quấy nhiễu như thế nên trong thoáng chốc bà ấy cũng dở khóc dở cười.
Vân Tường gật đầu nói: “Đúng là rất bình thường. Bà chủ và đồng chí Thôi rất giống như, hai người đều cực kỳ ưu tú, cậu ấy thích bà chủ đúng là chuyện bình thường.”
Khương Chi nhìn thoáng qua bà ấy: “Nghe giọng điệu của bà thế này, dường như bà đã buông bỏ được rồi.”
Vân Tường lắc đầu, cụ thể thế nào cũng chỉ tự mình biết, Vân Tường bình tĩnh nói: “Vốn dĩ đây là vấn đề của riêng tôi, biết cậu ấy không thích thì tất nhiên tôi cũng không truy hỏi, căn bản không có cách nào nắm bắt được thì làm sao gọi là buông bỏ?”
Khương Chi gật đầu, khen ngợi bà ấy một câu: “Có bản lĩnh!”
Chỉ cần Vân Tường không phải một người não tàn trong yêu đương, bà ấy cẩn thận, chăm chú vào sự nghiệp thì việc bà ấy gặt hái được thành tựu chỉ là vấn đề thời gian, mà Khương Chi cũng không cần thiết phải nhắc lại chuyện yêu đơn phương khổ sở, không được đáp lại của nhân viên nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT