Trên đường đi, đều là tiếng bàn luận hăng hái của Khương Trường Hưng và Điền Lệ.
An Thiên Tứ cũng đưa ra lời bình luận của mình về bộ phim này. Theo anh ấy thấy, đây là một bộ phim điện ảnh hay, có ý nghĩa giáo dục sâu sắc, dựa theo xu hướng hiện nay mà nói, có lẽ đây chính là bộ phim ăn khách nhất gần đây.
Thỉnh thoảng Tiểu Qua ngẩng đầu nói thầm vài câu với An Thiên Tứ.
Dường như đoạn đường trở về này trở nên nhanh hơn so với lúc đi.
An Thiên Tứ xuống xe trước trường tiểu học thôn, sau khi xuống xe, anh ấy hơi do dự nói: “Mẹ của Nam Qua, cô có thể bán cho tôi một ít món thịt kho cô làm không? Tôi cảm thấy món đó rất ngon!”
Sắc mặt anh ấy hơi xấu hổ.
Là một nhà giáo nhân dân ưu tú, làm sao anh ấy có thể tham ăn thế này?
Nhưng kể từ ngày đến đây, mỗi ngày anh ấy đều ăn canh suông nhạt nhẽo, trong miệng thật sự không còn khẩu vị ăn uống gì nữa, bây giờ khẩu vị đã kém xa trước đây. Thế nhưng từ tối hôm nay, sau khi được nếm món thịt kho kia, An Thiên Tứ cảm nhận vị giác của mình đã được đánh thức.
Khương Chi nghe xong, tâm trạng cô vô cùng tốt, nói: “Được! Ngày mai tôi sẽ để Tiểu Qua mang đến cho anh.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play