Khương Đinh Hương khẽ gật đầu, thử dò xét nói: “Em đi vào nói với mẹ một tiếng, được không?”
Khương Chi nhún vai, không xem trọng lắm: “Tùy cô.”
Bạch Hương Chi chỉ là một nhân vật râu ria, Khương Đinh Hương có thể đi hay không thì bà ta cũng không quản được, chẳng qua bà ta cũng là một phiền phức nếu Khương Đinh Hương dẫn bà ta theo, nói không chừng trong tương lai còn có thể bị bán đi.
Khương Đinh Hương vội vàng chạy vào nhà, nói một tiếng với Bạch Hương Chi, còn chưa đợi bà ta phản ứng, Khương Đinh Hương đã vội chạy ra khỏi cửa, ngồi vào xe của Khương Chi, xe lăn bánh rời đi. Đến khi Bạch Hương Chi đi ra cũng chỉ nhìn thấy được đèn đuôi xe lóe lên mà thôi.
“Cô, họ đi đâu vậy?” Bạch La Lâm ngơ ngác nhìn Bạch Hương Chi. Làm thế nào mà nói đi là đi ngay như thế?
Bạch Hương Chi nắm chặt tay, mày cau lại, trong lòng cảm thấy bất an.
…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT