Sau khi mắng Khương Chi, anh ta vẫn không quên “người của mình” cũng có mặt ở đây: “Trần Cẩm! Cô con mẹ nó là người chết à? !”
Trần Cẩm nhìn thấy cảnh tượng này thì sửng sốt, cô không biết nên bước đến ngăn cản hay đứng nguyên tại chỗ để xả cơn giận trong lòng.
Khuôn mặt Khương Chi thả lỏng, vẻ mặt đắc ý: “ Ân Đình, anh cầu xin tôi, nói không chừng tôi sẽ tha cho anh đó.”
“Cút!” Ân Đình nghiến răng rít ra một chữ, sau đó lại bị đánh một cú rất mạnh khiến anh ta đau đến nỗi sắp nôn cả bữa tối hôm trước, đầu óc choáng váng từng cơn, cảnh tượng bị người khác đánh đập dã man này, anh ta đã làm không ít, nhưng chưa bao giờ phải chịu đựng chuyện này.
Một loạt hành động này của Khương Chi, Ân Đình thật sự không nghĩ đến.
Ân Đình vốn tưởng rằng Khương Chi đến gặp Trần Cẩm, chỉ là để thuyết phục Trần Cẩm đi tố cáo anh ta mà thôi, nhưng anh ta không ngờ cô lại làm ra hành động bẩn thỉu ấu trĩ muốn chết như thế này, chỉ vì muốn đánh mình để trút giận?
Chuyện người trưởng thành sợ nhất chính là đối phương không hành động theo lẽ thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT