Lúc này Hoắc Thế Quang đã đi đến, cười nói: “Em nói cái gì mà phấn khởi như vậy?”
Triệu Cam Đường lắc đầu: “Em nói, may mắn mà có A Chi ở đây, nếu không rất có thể chúng ta đều chết cả rồi.”
Hoắc Thế Quang đồng ý với lời nói này của Triệu Cam Đường, anh ta gật đầu, hơi do dự rồi nói: “Cảm ơn cô, Khương Chi, tuy cô và nhà họ Hoắc chúng tôi bất hòa, thậm chí… Thôi, bỏ đi. Tóm lại lần này tôi phải cảm ơn cô, nếu sau này có chuyện cần tôi giúp thì hãy lên tiếng”.
Dứt lời, anh ta liếc nhìn Ân Đình: “Cái tên Ân Đình kia hơi kỳ lạ, tốt nhất cô vẫn nên cẩn thận, đừng để bị lừa!”
Khương Chi nhìn thoáng qua Hoắc Thế Quang, gật đầu.
Trái lại Hoắc Thế Quang này vẫn có sự khác biệt với những người còn lại của nhà họ Hoắc, anh ta yêu ghét rõ ràng, sẽ không vô duyên vô cớ oán hận lên cô. Chỉ đáng tiếc, sinh ra ở nhà họ Hoắc thì nhất định giữa bọn họ không thể trở thành bạn bè.
Trong lúc mấy người họ đang nói chuyện phiếm thì có không ít người đã lục tục kéo đến chào hỏi Khương Chi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play