Bà Thi lười nói chuyện với người không bao giờ nói ra được lời hay ho gì như Thi Liên Chu, bà ấy quay đầu lại, sau đó với Khương Chi bằng giọng điệu nhẹ nhàng khoan khoái: “Đợi mấy người nữa hai đứa tổ chức đám cưới, anh tư của con cũng về rồi, đến lúc đó cả nhà chúng ta có thể đoàn tụ rồi.”
Khương Chi mỉm cười gật đầu.
Khương Chi nheo mắt nhìn Tiểu Qua, cậu bé đang ngồi trong lòng cô ăn đồ rồi nói với bà Thi: “Mẹ, hôm nay con đến đây có chuyện muốn làm phiền mẹ.”
Ôn Hoa Anh không hài lòng mà xua tay: “Đều người nhà, nói cái gì mà làm phiền với không làm phiền chứ, con nói đi.”
Khương Chi xoa đầu Tiểu Qua: “Là thế này, ở nhà có vài chuyện cần phải xử lý, cho nên con phải về thành phố Thanh một chuyến, nhưng mà mẹ cũng biết tình huống bây giờ rồi đó, con không thể nào dẫn mấy đứa nhỏ về chung được, cho nên vẫn phải nhờ mẹ giúp con chăm sóc mấy anh em Tiểu Qua thêm vài ngày nữa.”
“Con muốn trở về sao?” Ôn Hoa Anh tỏ vẻ không đồng tình.
Bây giờ nhà họ Hoắc giống như một con chó điên, tóm được ai thì cắn người đó, Khương Chi rời khỏi Bắc Kinh vào thời điểm này, thực sự không phải là một quyết định sáng suốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play