Khoảng chừng hai phút sau, anh xuống lầu với gương mặt như đóng băng.
“Làm sao vậy?” Khương Chi bưng bát canh gà trong tay, khi nhìn thấy sắc mặt giá rét của anh thì cô cũng nhíu mày.
“Anh có việc phải ra ngoài một chuyến, sẽ trở về hơi muộn nên em ngủ trước đi!” Thi Liên Chu nhận bát canh, uống một hơi hết sạch, cũng không để ý đến ông cụ và bà cụ vẫn còn ngồi đây mà cúi người hôn môi cô, nói hai câu trấn an cô rồi cầm áo khoác lên rời khỏi đại viện.
“Có phải xảy ra chuyện gì không?” Ôn Hoa Anh nhìn sắc trời bên ngoài đã tối, bà ấy hơi lo lắng.
Thi Bỉnh Thiên thì híp mắt lại, lạnh lùng cười nói: “Cho dù có thật sự xảy ra chuyện gì thì chắc chắn cũng không phải con của bà xảy ra chuyện.”
Bà cụ tức giận lườm ông ấy.
Môi đỏ của Khương Chi mím lại, cô nhìn về phía Ôn Hoa Anh: “Mẹ, trong nhà có xe đúng không? Con muốn đi theo xem thử.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT