Trước cửa là Thi Lam Chu xách một giỏ trái cây tươi, cô ta nhìn Tưởng Nguyên Trinh qua khe hở, không biết thế nào mà Thi Lam Chu luôn cảm thấy dường như giữa hai đầu lông mày của Tưởng Nguyên Trinh không còn sáng sủa như trước kia, trái lại còn là sự u ám rất khó miêu tả.
Thi Lam Chu sững sờ, cô ta thốt lên trong vô thức: “Nguyên Trinh?”
Đồng tử của Tưởng Nguyên Trinh co lại, bàn tay nắm chốt cửa càng siết chặt hơn nhưng trên mặt lập tức lộ ra ý cười, cô ta mở rộng cửa, cười nói: “Chị Lam Chu, hôm nay trễ thế này rồi, sao chị còn rảnh rỗi đến đây?”
Thi Lam Chu cũng không khách sáo, cô ta vừa bước vào cửa đã thay đổi dép lê đi trong nhà, xách theo cái giỏ trái cây đi thẳng vào phòng khách.
Cô ta vừa đi vừa nói: “Chị mới vừa làm việc xong thì nhận được điện thoại của bà cụ, chuyện nhà họ Thi, thật sự khiến người ta phiền lòng.”
Tưởng Nguyên Trinh nhìn thoáng qua căn phòng Tưởng Hạo đang ở, cô ta thở ra một hơi hỗn loạn, cười trả lời: “Chuyện nhà họ Thi sao? Thế nhưng chị là con gái duy nhất của dì Ôn, còn có chuyện gì có thể khiến chị phiền lòng?”
Thi Lam Chu ngồi trên ghế sô pha, liếc mắt nói: “Đừng nói nữa, còn chẳng phải chuyện xấu của lão ngũ thì là gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play