Khương Chi suy nghĩ một lát, nói: “Bọn trẻ còn quá nhỏ, năng lực thích ứng không cao, con định đợi thêm một thời gian nữa.”
Ôn Hoa Anh còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng bắt nguồn từ việc cảm thấy tội nghiệp cho mấy mẹ con, nên cũng không từ chối, chỉ quay đầu nhìn về phía Thi Liên Chu, khó chịu nói: “Con phải chăm sóc thật tốt cho mấy mẹ con nó đấy, nhanh cưới con bé về nhà đi, biết chưa?”
Những nơi này của bà ấy nói trúng suy nghĩ trong lòng của Thi Liên Chu, anh hiếm khi không phủ nhận, ôn hoà nói ‘vâng’ một tiếng.
Hai mẹ con họ hiếm khi không cãi nhau vì quan điểm khác nhau, không khí lúc này cực kỳ tốt đẹp.
Sắc mặt Đan Uyển tái nhợt như tờ giấy, cô ấy đứng ở cửa một lúc lâu, rồi mới lặng lẽ mở cửa rời đi.
Ôn Hoa Anh lại lôi kéo Khương Chi hỏi thông tin chi tiết của bốn đứa trẻ, từ tuổi tác, tên gọi, cho đến sở thích, từ chuyện nhỏ đến chuyện lớn, chỉ hận không thể mọc cánh bay đến trấn Đại Danh, tận mắt nhìn thấy cháu trai của mình.
Ai có thể ngờ rằng lão ngũ nhà bà ấy vốn là người không có khả năng sẽ kết hôn và sinh con nhất, đột nhiên trở thành người có nhiều con nhất trong gia đình nhà họ Thi chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT