Cô không phải kẻ coi tiền như rác, vào lúc này còn nói nhiều hơn thì cũng chỉ tự tìm phiền phức cho chính mình, vừa rồi người bán hàng bên kia đã không có mắt nên mới bỏ lỡ một cuộc mua bán lớn thế này, có lẽ ly tước này có nguồn gốc từ những năm Tây Hán, giá trị của nó rất lớn.
Đời trước cô đã từng tham dự vào một buổi bán đấu giá, giá cuối cùng của một đôi ly rượu đồng thời nhà Hán là hơn hai ngàn vạn.
Ly tước thời Tây Hán này không lớn nhưng được bảo tồn rất tốt, luận về giá cả thì cái ly này sẽ có giá từ ba trăm vạn đến sáu trăm vạn.
Đương nhiên điều cô quan tâm không phải giá cả mà vì cô muốn đặt nó trong cửa hàng đồ cổ của mình làm món hàng có trọng lượng, dù sao cô cũng mở cửa hàng bán đồ cổ, nếu như không có được mấy món có thể đặt lên mặt bàn thì làm sao cửa hàng của cô hấp dẫn được khách hàng tới chứ?
Giang Kinh Xuân nghe Khương Chi nói thì cắn răng, anh ấy cũng muốn dùng công phu sư tử ngoạm nhưng đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Thi Liên Chu, anh ấy đã không thốt nên lời nữa rồi, sau cùng chỉ có thể nhụt chí nói: “Ba trăm thì ba trăm, đại trượng phu nói một lời, tứ mã nan truy.”
Bên môi Khương Chi lộ ý cười, lúc cô vừa chuẩn bị lấy tiền ra thanh toán thì Thi Liên Chu đã mở ví da ra trước cô, anh đếm ba trăm đồng rồi đưa đến.
Giang Kinh Xuân nhận tiền nhưng vẫn chưa đi, anh ấy ho khan một tiếng, trong mắt đầy vẻ tò mò: “Bây giờ cô mời tôi ăn một bát mì cũng không quá đáng đúng không? Tôi muốn nghe cô nói đến ly tước này, đây là đồ vật đến từ thời đại nào vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play