Ôn Hoa Anh ngạc nhiên nhìn Khương Chi, không ngờ chỉ nhìn một bức tranh lại có thể nhìn ra từng kỹ thuật như vậy, Ôn Hoa Anh cũng chưa từng nghe nói đến bức tranh không đường viền hay kỹ thuật họa không đường viền, bà ấy chỉ cảm thấy một cô gái tỉ mỉ thế này thật sự không giống một cô nhi không cha không mẹ.
Ánh mắt của Thi Liên Chu nhìn vào Khương Chi mà không nói gì.
Anh biết cô có rất nhiều bí mật, cho đến hiện tại anh vẫn đang tìm hiểu từng bí mật một.
Nhưng có một điều Khương Chi vẫn chưa nói. Một bức tranh không đường viền thế này có thể bán được mấy trăm vạn ở thời đại sau này, mà bây giờ nhiều lắm cũng chỉ khoảng tám trăm đến một ngàn đồng mà thôi, nếu bây giờ cô mua lại thì cũng được xem là cuộc mua bán một vốn bốn lời.
Khương Chi thu tầm mắt lại, nói: “Đi thôi!”
Lúc ba người họ muốn rời đi thì có một thanh niên vội vàng từ ngoài cửa bước vào.
Sắc mặt anh ấy tái nhợt, bước đi gấp gáp, suýt nữa đã đâm vào đầu vai Khương Chi, may mà Thi Liên Chu ôm eo cô, bước lùi lại một bước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT