Nghĩ đến người ở thôn Khương Gia, Thi Nam Châu cũng hết hứng ăn, buông đũa xuống, gục đầu.
Đan Uyển có chút lo lắng nhìn Thi Nam Châu, cô ấy đều nhìn thấy hết tất cả cảm xúc biến hóa của con gái.
Ôn Hoa Anh nghe thấy Khương Chi là cô nhi, thì ánh mắt nhìn cô lại càng thêm thương tiếc, cũng không hỏi nhiều nữa, chỉ ôn hòa cười nói: “A Chi lát nữa ăn sáng xong, đi xem hoa lan với dì ở chợ hoa nhé?”
Khương Chi mím môi cười khẽ, gật đầu đồng ý.
“Bà nội, mẹ, con có chút không thoải mái, có thể ở khách sạn nghỉ ngơi không ạ?” Đầu Thi Nam Châu cũng chưa ngẩng lên, giọng nói rất nhỏ, có chút mất mát, lại có chút phức tạp.
Ôn Hoa Anh sửng sốt, lo lắng nói: “Làm sao vậy? Cháu có muốn tìm bác sĩ lại đây khám một chút không?”
Thi Nam Châu lắc đầu, miễn cưỡng lộ ra một gương mặt tươi cười: “Không sao đâu ạ, chỉ là có chút váng đầu, chắc là do ngủ không ngon, về phòng nghỉ ngơi một lát là ổn, bà nội không cần lo lắng cho cháu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT