“Mùi gì vậy nhỉ? Sao thơm thế?” Thi Ninh Chu hít mũi liên tục, anh ấy ngửi thấy mùi thịt thơm phức thì rất ngạc nhiên.
Mặc dù anh ấy không bị bệnh bao tử, ăn uống cũng cần phải chú ý nhiều nhưng vì đã quen ăn đồ ăn trong nhà rồi, từ khi đến trấn Đại Danh này thì anh ấy vẫn chưa được ăn món nào hợp khẩu vị, đến mức mới đến đây mười ngày mà đã ốm đi trông thấy.
Khương Chi nhẹ giọng cười nói: “Thịt kho ạ, em có làm một phần cho anh, anh hai muốn ăn ở đây hay mang về?”
“Thịt kho sao?” Thi Ninh Chu sững sờ, anh ấy thường ở thủ đô, đúng là chưa được ăn.
Thi Ninh Chu ngẫm nghĩ rồi hỏi: “Có hộp cơm không? Vậy cho anh mang về đi!”
Dù sao Khương Chi cũng là em dâu, hai người ở chung một chỗ trong thời gian lâu như vậy sẽ có ảnh hưởng không tốt, vả lại lão ngũ là người có lòng dạ hẹp hòi, nếu để em trai mình biết được, Thi Ninh Chu bảo đảm anh ấy phải bị mất một ít máu.
“Được.” Khương Chi gật đầu, cô hào phóng lấy cho Thi Ninh Chu một hộp thịt đầy, cô còn cố ý lên thương thành của hệ thống mua một ít dưa muối, dù sao món thịt kho hôm nay cũng chưa đủ thời gian nên chưa thấm vị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT