Khương Chi nhìn thấy ánh mắt của cậu bé thì khẽ cười, cô nói với giọng bình tĩnh và dịu dàng: “Đôi khi lựa chọn rất quan trọng, nhưng làm người lại không thể bỏ cuộc giữa chừng được, nếu như đã quyết định rồi, thì không thể dễ dàng từ bỏ sự lựa chọn của mình được, đúng không con?”
Tiểu Diệu khẽ mím môi giống như hiểu ý, cậu bé dùng ngón út móc tay cô, không nói thêm gì nữa.
“Con về nhà đi, mẹ đi mua ít đồ ăn, tối nay mẹ sẽ nấu đồ ăn ngon cho các con nhé, được không nào?” Khương Chi nhẹ giọng nói.
Tiểu Diệu gật đầu, chạy một bước nhìn lại ba lần mà về đến nhà.
Mãi đến khi không nhìn thấy bóng lưng của cậu bé nữa, Khương Chi mới thu lại nụ cười trên môi, cô hơi cụp mắt xuống, trong mắt lóe lên một tia sáng mờ ảo, xem ra suy đoán trước đó của cô cũng không phải là vu oan cho Tưởng Nguyên Trinh, cô ta thật sự đã đứng phía sau để tính toán, làm mọi chuyện rất tốt.
Khương Chi hít sâu vài hơi, cố gắng đè nén cảm xúc hỗn loạn trong lòng.
Cô gọi Tiếu Bân đến, nhờ anh tạm thời trông coi mấy anh em Tiểu Qua trong lúc cô xách giỏ ra ngoài mua đồ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play