Vừa rồi ông Lý nghe Tiểu Ngự nói thì đã động lòng, ai cũng biết trẻ con sẽ không nói dối.
Ông ấy quay đầu nhìn lão Hầu và Tăng Mỹ Mỹ đang căng cứng cả người, lại quay đầu nhìn Khương Chi đang bình tĩnh chờ ông ấy báo giá. Ông Lý nhắm mắt, cắn chặt răng, giơ lên một ngón tay: “Một vạn đồng! Nếu cô muốn, tôi sẽ để lại tất cả máy móc trong xưởng dệt lại cho cô.”
Khương Chi cau mày, không nói gì, cô quay người muốn đi ngay.
Lão Hầu thấy vậy thì quýnh quáng, vội nói: “Ôi, đã là lúc nào rồi, xưởng trưởng Lý, ông thành thật chút đi, tránh cho sau này công xưởng sẽ phải bị đập bỏ trong tay mình, lại không trả nổi tiền lương đang nợ công nhân, mỗi ngày đám đông công dân đều vây lại đây kiếm chuyện, trong lòng ông sẽ thoải mái sao?”
Tăng Mỹ Mỹ cũng than thở nói: “Xưởng trưởng, bây giờ có thể bán được công xưởng mới là quan trọng.”
Sắc mặt ông Lý thay đổi mấy lần, vẻ mặt đau khổ nói: “Đồng chí, tôi thật sự không phải tăng giá bất ngờ mà vì bây giờ công xưởng đã khất nợ ba tháng tiền lương của công nhân, một người cũng phải hơn một trăm đồng, mà công xưởng có hơn bốn mươi công nhân thì cũng phải hơn bốn ngàn đồng rồi, lại cộng thêm nợ vật liệu, cộng lặt vặt lại cũng hơn một vạn.”
Nói một lát, ông Lý gần như đã muốn khóc lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play