Lúc này, Hổ Tử bất mãn đi đến trước mặt Khương Chi, dùng ngón tay chỉ vào mình, giọng nói rất tức giận: “Vì sao mẹ không gọi tên của con? Mẹ lại gọi con là Hồ Tử! Tất cả bốn anh em đều đã đổi tên rồi, vì sao vẫn gọi con là Hổ Tử?”
Khương Chi không nhịn được cười, cô cũng không nhịn được khi Hổ Tử lải nhải liên tục như thế: “Được rồi, Tiểu Ngự, Tiểu Ngự được chưa?”
“Vì sao mẹ lại hỏi được chưa? Có phải mẹ đang bất mãn không? Thái độ của mẹ với lão nhị rõ ràng không phải như vậy! Chắc chắn vì mẹ cảm thấy con đã không ở cùng với lão Cận nữa nên mới đối xử với con một cách tùy ý, đúng không?” Tiểu Ngự trừng mắt nhìn Khương Chi, giọng nói cũng phì phò.
Khương Chi bị cậu nhóc chọc cho buồn cười, cô khẽ nhéo vào má cậu nhóc: “Tiểu Ngự, tính tình của con. Con lại quên Cận Phong Sa đã dặn dò con cái gì rồi à?”
Nghe vậy đôi mắt đang trừng lên của Tiểu Ngự chậm rãi hạ xuống, cậu nhóc chắp tay sau lưng rồi đi ra cửa.
Khương Chi thấy vậy thì lấy hộ khẩu ra: “Nếu đã không muốn nghỉ ngơi thì chúng ta lập tức đi làm hộ khẩu thôi, được không?”
Tiểu Tông khẽ gật đầu, còn chủ động cầm tay cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT