Khương Chi lại không để tâm, cô khẽ cười một tiếng, bảo đảm nói: “Vậy để Lão Cận là nhân chứng, mẹ tìm các con trở về cực khổ như vậy, sao lại có thể nỡ đem bán các con nữa chứ? Sau này mẹ sẽ kiếm thật nhiều thật nhiều tiền cho các con tiêu sài.”
Hổ Tử bĩu môi, giọng điệu ngạo mạn: “Tốt nhất là mẹ nói được làm được.”
“Được, nói được thì làm được.” Khương Chi gật đầu, vô cùng trịnh trọng.
Lúc này, Cẩu Tử đột nhiên mở miệng: “Anh trai, em trai.”
Giọng nói non nớt trong trẻo, rất có khí phách, nghe cậu bé gọi, trong phút chốc mấy đứa nhỏ đều rơi nước mắt, mấy tên nhóc đó không kiềm chế được, ôm nhau khóc rống lên.
Mấy đứa nhỏ xinh đẹp ôm nhau khóc khiến Khương Chi nhìn vừa chua xót vừa buồn cười.
Ánh mắt Cận Phong Sa cực kỳ ngưỡng mộ, anh ấy nhìn mấy đứa nhỏ, lại nhìn Khương Chi, ý cười trên mặt hơi nhạt đi, có chút cô đơn cúi đầu, mấy người này thì có quan hệ gì tới anh ấy chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT