Khương Chi ôm Cẩu Tử, cười lạnh nói: “Quan hệ? Nhắc tới đây, người gây tổn hại quan hệ trước chính là các người mới đúng đấy. Các người mua con trai tôi về nuôi dưỡng, dùng tà thuật đổi vận cho đứa trẻ ốm yếu của mình, chuyện này mới là không hợp lý đúng không? Vất vả cho ông đường đường là sĩ quan cấp cao đặc khu hành chính của Cảng Thành, lại có thể mở miệng kết tội người bị hại sao? Trước khi nói người ta, vẫn nên kiểm điểm bản thân trước đi.”
Thi Liên Chu khẽ cười một tiếng, giọng vui vẻ, vẻ mặt rõ ràng là: Vợ à, lúc cần nói thì nói nhiều chút.
“Cô! Miệng lưỡi sắc bén!” Cơ thể Ân Thiên Bật run rẩy không ngừng, trong ánh mắt già nua, lửa giận đang điên cuồng phun trào cắn nuốt cả người.
Ông ta tại vị nhiều năm như vậy, đã lâu chưa từng gặp người dám nói thẳng không kiêng nể gì trước mặt ông ta kiểu vậy.
Thi Liên Chu liếc mắt nhìn Ân Thiên Bật một cái, lại nhìn về phía Cố Tuyển, giọng nói trầm thấp: “Có phải cậu cảm thấy cơ thể khó chịu không? Hay là thông báo cho ba cậu đến đây đón cậu đi? Tôi sợ giữa đường cậu xảy ra chuyện, Cảng Thành khó tránh được trách nhiệm.”
“Khụ khụ khụ ——” Cố Tuyển ho khan vài tiếng, khuôn mặt trắng nõn tuấn tú đỏ ửng lên.
Anh ấy âm thầm trợn mắt, chợt ôm ngực nói: “Đúng thật, bây giờ tôi cảm thấy chỗ nào cũng khó chịu, cần phải đi khám gấp, anh gọi điện thoại cho ba tôi đi, tôi sợ ông ấy không được gặp mặt tôi lần cuối.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play