Phó Đông Thăng lắc đầu, nói: “Tôi không biết, sau khi kẻ đó bị bắt thì không còn tin tức gì nữa, đồn cảnh sát bây giờ canh phòng nghiêm ngặt hơn cả nhà tù, hoàn toàn không để lộ ra bất kỳ tin tức gì, mọi người đều đang suy đoán trấn Đại Minh sắp loạn rồi, nhà xuất bản của chúng ta khi nào có thể đăng bài?”
Khương Chi dùng ngón tay chạm nhẹ vào đôi môi đỏ mọng của mình, trầm ngâm một lúc rồi nói: “Sau khi Mẫn Đào thất thế.”
Sắc mặt của Phó Đông Thăng đột nhiên thay đổi: “Mẫn Đào sắp thất thế? Thật sao?”
Khóe miệng Khương Chi khẽ nhếch lên, cười lạnh nói: “Tôi muốn xem ông chủ họ Trương kia cùng Mẫn Tử Nghi có tình anh em thắm thiết đến mức nào.”
Môi của Phó Đông Thăng run lên, không dám nói lời nào.
Ông ấy cảm thấy từ khi ông ấy gặp được vị bà chủ này, mọi thứ dường như nằm ngoài tầm hiểu biết của ông ấy, ‘bát cơm sắt’ mà ông ấy từng hướng tới giờ đã bị vứt đi, nghĩ đến ánh mắt giận dữ của chị gái Phó Đông Mai thì sắc mặt của ông ấy không khỏi có chút âm u.
Đột nhiên, dường như nghĩ đến điều gì đó, Phó Đông Thăng vội vàng nói: “Bà chủ, đám người của nhà xuất bản văn học nhân dân huyện Thấm lại đến trấn Đại Minh, lần này bọn họ bị thiệt hại lớn, e là sẽ không rút trôi được cục tức này, chuyện nhà xuất bản của chúng ta muốn đăng bài huyện Thấm e là không phải một chuyện dễ dàng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play