Tất nhiên Khương Chi sẽ không để cấp dưới của mình phải trả tiền rồi, cô đếm ra 2000 đồng, đưa cho anh ấy: “Số tiền này không nhiều lắm, nhưng chúng ta vẫn có thể thu mua được một số thứ, nếu tích cóp được một ít thì chúng ta có thể mở một cửa hàng, dựa vào xu hướng này để xây dựng sự nghiệp.”
Hồ Vĩnh Chí nhìn xấp tiền Khương Chi đưa cho, trái tim đập thình thịch, cổ họng có chút nghẹn ngào.
Anh ấy cũng không phải là chưa từng thấy được nhiều tiền như vậy, lúc trước khi làm công việc kia, tài chính trong tay còn có hơn 10 vạn đồng, sau này đều chia cho các anh em coi như là phí giải tán.
Điều khiến anh ấy cảm thấy cảm động chính là cô lại dễ dàng đưa tiền cho anh ấy như vậy, và tin tưởng anh ấy như vậy.
Số tiền 2000 đồng này cũng không phải là một con số nhỏ.
Triệu Ngọc Phương sửng sốt, cô ấy chưa bao giờ nhìn thấy nhiều tiền như thế.
“Ôi chao! Dọa chết chúng tôi rồi, em nhanh cất đi đi! Việc mua đồ cứ giao cho anh Hồ của em là được rồi, trong tay chị còn có hơn 100 đồng, có thể bỏ ra trước! Em nói xem một cô gái như em, sao không có chút đề phòng nào mà lại tùy tiện đưa cho người ta nhiều tiền thế này chứ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT