Sớm hay muộn gì Hồ Vĩnh Chí cũng cần một khoản tiền lớn, nếu anh ấy có được khoản thu nhập cố định thì không sốt ruột đến mức phải trà trộn vào buổi đấu giá cướp văn vật, xem như cô đã cứu anh ấy một mạng.
Một mũi tên trúng mấy con nhạn thế này, ở vụ mua bán này, với Hồ Vĩnh Chí mà nói, anh ấy chỉ có lời mà không lỗ.
“Yêu cầu?” Sắc mặt Hồ Vĩnh Chí lạnh lẽo.
Hai tay xuôi theo hai bên người đã siết chặt, giọng nói vừa nặng nề vừa lạnh lùng: “Đã lâu rồi tôi không làm những việc đó nữa, trong tay tôi cũng không còn thứ đồ gì đáng tiền cả.”
Hiển nhiên là anh ấy đã xem Khương Chi trở thành kẻ cướp bóc, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Đuôi lông mày của Khương Chi chợt nhếch lên, cô không để ý mà nở nụ cười, cô không tức giận, chỉ nói tiếp: “Nửa đời người trước của anh luôn có liên quan đến những thứ cổ vật, chẳng lẽ ở nửa đời sau này anh chỉ muốn mãi trở thành một người đàn ông nội trợ, nấu cơm dọn nhà cho vợ con mình sao?”
“Bây giờ nền kinh tế của quốc gia đang phát triển nhanh, mười năm sau, thậm chí là mấy chục năm hay mấy trăm năm sau sẽ xuất hiện rất nhiều sự vật mới mẻ, anh thật sự không quan tâm mình sẽ sống thế nào, vậy còn vợ con anh thì thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT