Vương Bằng Lỗi hít sâu một hơi, cũng không nói thêm lời hung hăng nào nữa, quay người lập tức bước đi rất nhanh.
Trong lòng ông ta âm thầm mắng Vương Bằng Phi ngu xuẩn, phụ nữ nhiều như thế, cần gì phải trêu vào một người giống như con nhím thế kia.
Người phụ nữ này giống như một con rắn độc, chỉ cần bị cô cắn một cái lên da thịt thì sẽ là cắn chặt không buông, nếu thật sự muốn tranh cãi với cô, cuối cùng người thua thiệt vẫn là ông ta, nếu tiếp tục dây dưa với hạng người không dễ chọc như cô, cuối cùng chính là không duyên không cớ khiến cả người tanh tưởi mà thôi.
Bà Anh liếc nhìn Khương Chi, tất nhiên bà ta sẽ không nói lời cảm ơn gì đâu, chân bó của bà ta vội vàng chạy theo mấy công nhân đang khiêng đồ vào nhà.
“Cảm… Cảm ơn.” Cận Phong Sa khàn giọng nói tiếng cảm ơn, lúc này anh ấy không khác gì một tảng đá lớn đã bị nghiền nát thành một đống đất cát.
Khương Chi không để ý đến anh ấy, chỉ đưa tay xoa đầu Hổ Tử.
Ban đầu Hổ Tử còn vô cùng choáng váng, vì cậu nhóc cảm thấy Khương Chi cố ý muốn đưa Cận Phong Sa vào tù nên bảy ra vẻ mặt không khác gì vẻ mặt của mẹ kế, ánh mắt nhìn Khương Chi còn mang theo cơn giận dữ, thế nhưng bây giờ tình hình đã đảo ngược, con mắt càng không kìm được mà liếc nhìn lung tung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT