“Hồng Mai, cháu đang nói gì vậy? Phong Sa là con trai của thím, sao thím có thể để cháu đi kiện nó được? Nếu như cháu lại nói ra những lời như vậy nữa thì quay về thôn đi, sao có thể nói ra những lời vô lương tâm như vậy hả?” Giọng nói của bà Anh tràn đầy không vui.
Đôi mắt hạnh của Khương Chi khẽ nheo lại.
Ở bên kia, Dư Hồng Mai lã chã muốn khóc, kêu lên: “Thím, thím không thể mặc kệ cháu như vậy được, thím nói xem, một cô gái trẻ tuổi như cháu đi theo thím ở lại nhà anh Phong Sa cả đêm, nếu như anh ấy không chịu cười cháu, thì người khác sẽ nhìn cháu như thế nào?”
Bà Anh nhìn cô con dâu mà bà ta tự chọn, dù sao cũng cảm thấy hài lòng, cho nên không khỏi an ủi nói: “Được rồi, đừng khóc nữa.”
Bà ta mở to đôi mắt xếch, lạnh lùng nói: “Chỉ cần cháu nghe lời, thím bảo đảm sẽ để Phong Sa cưới cháu vào cửa. Nhưng mà thím cũng nói trước cho cháu biết, nếu như sau khi vào nhà thím rồi, mà cháu không sinh được một đứa con trai thì cũng đừng trách thím độc ác.”
Dư Hồng Mai lại không hề sợ hãi, cô ta vui mừng mà khóc nói: “Được, được ạ, cháu nghe lời thím!”
Hai người họ lẩm bẩm âm mưu hồi lâu, ban đầu Hổ Tử còn không hiểu gì, không biết tại sao Khương Chi lại dừng lại, nhưng sau khi nghe được giọng nói quen thuộc, khuôn mặt nhỏ của cậu bé cũng tối sầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT