Đối mặt với sự chất vấn của Khương Chi, Hổ Tử cực kỳ không phục, nhóc con cứng cổ nói: “Con muốn máy chơi game này!”
“Vậy con có biết một ngàn đồng là bao nhiêu tiền không?” Khương Chi hỏi, còn chưa đợi Hổ Tử trả lời, cô đã nói tiếp: “Một tháng lão Cận có thể kiếm được bảy mươi đồng, anh ta không ăn không uống không tiêu xài hơn một năm trời mới kiếm được con số một ngàn này, con cảm thấy anh ta sẽ mua cho con sao?”
Hổ Tử trợn mắt lên, môi run rẩy, vẫn cố chấp nói: “Làm sao giống nhau được? Mẹ có tiền mà!”
Khương Chi mím môi, nói: “Mẹ có tiền nên phải cho con tiêu xài sao? Đây là lối suy nghĩ của cướp bóc sao?”
Khương Chi đứng lên, cô nhìn Hổ Tử từ trên cao, sắc mặt rất thản nhiên: “Con nghe cho kỹ đây! Tuy mẹ là mẹ của con nhưng ở chỗ của mẹ sẽ không có đạo lý không làm mà đòi hưởng, mẹ có thể tạo điều kiện cho con ăn uống, tạo điều kiện cho con mặc, tạo điều kiện cho con đến trường nhưng không tạo điều kiện cho con mua máy chơi game.”
“Tuy nhiên mẹ cũng có thể được mua cho con nhưng con phải đưa ra một lý do có thể thuyết phục được mẹ.”
“Ví dụ như, con chăm sóc em, nói chuyện lễ phép với mẹ, được cô giáo khen trong việc học hành, thành tích thi cử đứng đầu trong lớp, tất cả đều có thể dùng làm điều kiện để con được thưởng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT