Thi Liên Chu uống một ngụm nước trà, đôi mắt hẹp dài nhìn chằm chằm vào Khương Chi: “Ngày mai tôi quay về thủ đô rồi.”
Khương Chi giật mình, ngẫm nghĩ câu nói này của anh, rất lâu sau đó cô mới chớp mắt, thử thăm dò anh: “Em đưa mấy đứa bé đến tiễn anh nhé?”
Mắt thấy sắc mặt Thi Liên Chu có dấu hiệu càng âm u hơn, cô lập tức chặn lại: “Bao giờ anh trở lại đây?”
Lông mày cau chặt của Thi Liên Chu khẽ buông lỏng, anh chỉ liếc nhìn cô mà không trả lời.
Thế nhưng Khương Chi vẫn có thể phát hiện trong ánh mắt thâm thúy kia như có ý cười, lúc này cô suy nghĩ đến điều gì đó: “Có phải ở thủ đô có rất nhiều cô gái đẹp không?”
Nghe cô hỏi, đuôi lông mày của Thi Liên Chu hơi nhếch lên, anh càng hứng thú nhìn cô.
Khương Chi vén một vài sợi tóc rối bên tai mình, hùng hồn nói: “Em nghe người ta nói các cô gái thủ đô ăn mặc rất thời thượng, còn có tóc uốn rất thịnh hành, thật sự khác một trời một vực với những cô gái nông thôn chúng em, không biết có phải thật không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play