Khương Chi đi được khoảng 3-4 m nữa thì đột nhiên nghe được một âm thanh khóc nức nở cực nhỏ, trái tim cô như thắt lại, trong lòng cảm thấy căng thẳng, bước chân cũng nhanh hơn, rất nhanh đã nhìn thấy một chiếc tủ lớn dạng đứng ở trong phòng khách, tiếng khóc phát ra từ trong cái tủ này.
Cô cũng không quan tâm liệu có bị Vương Tông Phường và Thái Nhiên phát hiện ra hay không, lập tức mở cửa tủ ra!
Khương Chi nhìn Hổ Tử đang cuộn tròn trong góc tủ, thân hình mảnh khảnh khẽ run lên, trong ánh mắt tràn đầy sự phẫn nộ.
Ánh sáng đột ngột khiến cho Hổ Tử bất giác nhắm mắt lại.
Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cậu bé trắng như tuyết, hai mắt nhắm chặt, nhưng nước mắt vẫn không ngừng rơi, hàng lông mi dài dính đầy nước mắt, cả người run rẩy, cậu bé cắn chặt môi, máu nơi khóe miệng rỉ ra, tất cả đều thể hiện sự sợ hãi của cậu bé.
Tuy nhiên, điều khiển Khương Chi càng thêm tức giận chính là những vết bầm tím trên khuôn mặt nhỏ nhắn vì bị đánh của cậu bé.
Trong lòng Khương Chi đau xót, nhẹ nhàng thở ra, nói: “Hổ Tử, không sợ, mẹ đến rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT