Quả nhiên.
Bà Anh vừa nghe Cận Phong Sa nói thì đặt mông ngồi xuống đất, gắt cuống họng lên kêu trời trách đất: “Cha của Phong Sa à, sao ông chết sớm như vậy, một tay tôi dọn phân, dọn nước tiểu của nó mà nuôi nó lớn, trái lại bây giờ nó muốn đối nghịch với người mẹ này, tôi không muốn sống nữa rồi!”
Cận Phong Sa nhìn thấy mẹ của mình làm loạn thì đầu đau nhức không thôi.
Cha anh ấy mất sớm, mà mẹ đã nuôi anh ấy lớn, đây cũng là lý do mà anh ấy rất ít khi làm trái ý bà ta.
Dư Hồng Mai lườm Cận Phong Sa một cái, cô ta lắc mông đi đến trước mặt bà Anh, nhẹ nhàng dìu bà ta đứng lên, ngoài miệng còn dùng giọng điệu của “người vợ” mà trách móc Cận Phong Sa: “Anh Phong Sa, dì cũng không dễ dàng gì, tuổi tác đã lớn, anh cũng không thể chọc dì tức giận hoài như thế.”
Cận Phong Sa lẳng lặng nhìn Dư Hồng Mai, đột nhiên anh ấy có cảm giác nếu mình lấy cô ta thì ngôi nhà này sẽ chỉ càng hỗn loạn hơn mà thôi.
Nhưng bà Anh không cảm thấy như vậy, bà ta ngồi lên ghế sô pha, kéo lấy tay Dư Hồng Mai, nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay của cô ta: “Vẫn là Hồng Mai hiểu chuyện, còn tốt hơn con trai ruột nhiều. Sau này cháu vào cửa thì cuộc sống của dì cũng có thể tốt hơn rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT