Tiểu Diệu chỉ chạy đến gần đó, cậu bé hơi sợ hãi nên không dám đến gần nữa.
Hổ Tử không kìm được, trên gương mặt rất giống Thi Liên Chu lập tức lộ ra biểu cảm vừa khóc vừa cười, cậu nhóc nhanh chóng dùng tay lau khóe mắt, cười toe toét với Tiểu Diệu nói: “Trụ Tử.”
Tiểu Diệu khóc như mưa, ôm chặt Hổ Tử nhưng không cẩn thận làm va chạm đến vết thương trên người khiếu cậu bé đau quá phải nhe răng trợn mắt.
Hổ Tử giật mình, đẩy cậu bé ra, nói: “Làm sao vậy?”
Tiểu Diệu mặc kệ cơn đau, giọng nói còn mang theo chút nghẹn ngào: “Anh, anh theo chúng em trở về đi, mẹ đã thay đổi rồi, mẹ đối xử với em và Tiểu Qua rất tốt, mỗi ngày đều có thể ăn bánh màn thầu và thịt, chúng ta quay về thôn Khương Gia, cùng nhau đi học, được không?”
Hổ Tử nghẹn ngào, cậu nhóc im lặng không nói lời nào, sau cùng chỉ lắc đầu một cái.
“Anh!” Tiểu Diệu sốt ruột đến mức không chịu được, trong đôi mắt hạnh vừa đen vừa to đã đầy nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT