Vương Ngạn Long nghe ra giọng nói của Phó Đông Thăng, vì say rượu mà khuôn mặt đỏ bừng lên: “Phó Đông Thăng? Sao ông lại ở đây? Vân Tường, cô biết rõ tên này có ý với cô mà còn cho ông ấy bước vào, cô có ý gì?”
Nói xong, ông ta đẩy Phó Đông Thăng ra, loạng choạng đi về phía Vân Tường.
Khương Chi cau mày, ôm Tiểu Diệu và Tiểu Qua về bên cạnh.
Vương Ngạn Long kẹp chặt lấy cánh tay Vân Tường, tức giận nói: “Cô cái đồ đàn bà thối, có phải cô đội nón xanh cho ông mày không?!”
Vân Tường cứng đờ, chưa kịp phản ứng thì bàn tay to lớn như quạt hương bồ của Vương Ngạn Long đã tát về phía bà ấy.
Khương Chi trầm mặc phút chốc, giơ chân, đá mạnh vào bắp chân của Vương Ngạn Long khiến cú tát rơi vào khoảng không, ông ta cũng kêu rên một tiếng rồi lăn xuống đất.
Ánh mắt của Tiểu Qua sáng lấp lánh, đột nhiên nhỏ giọng nói: “Mẹ, mẹ thật ngầu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT