Phó Đông Thăng thở dài, mất sức lực, cả người trở nên uể oải, ông ấy nói: “Không phải tôi đã nói với cô chuyện tôi sắp rời khỏi nhà xuất bản Văn học Nhân Dân, đi theo một người chủ khác làm ăn rồi sao?”
Vân Tường hơi kinh ngạc: “Người chủ mà anh nói, chẳng lẽ chính là vị nữ đồng chí này sao?”
Khi bà ấy nói đến chuyện đóng cửa tòa soạn và bán máy in, bà ấy đã nghe Phó Đông Thăng đề cập đến chuyện này.
Vừa mới dứt lời, Vân Tường tự biết mình đã lỡ lời, bà ấy vội nói: “Đồng chí, tôi không có ý coi thường cô đâu, tôi chỉ không ngờ rằng người có thể thuyết phục Đông Thăng ra ngoài kinh doanh riêng lại trẻ tuổi đến như vậy.”
Đúng vậy, trẻ tuổi đến như vậy.
Nữ đồng chí đã giúp đỡ bà ấy này có đôi mắt quả hạnh, đôi môi hình trái tim, vô cùng có khí thế, có thể nhìn ra được điểm này từ chuyện cô dám đối đầu với Mẫn Tử Nghi, còn khiến anh ta hoảng sợ rút lui, nếu chỉ nói về khí thế, cô gái này là một người chủ thì hoàn toàn không có vấn đề gì.
Khương Chi cũng không để ý, cô nhìn Vân Tường: “Tôi muốn mua lại máy móc của bà, cho cái giá thấp nhấp đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT