Nhưng mà cho dù là như vậy, sắc mặt của anh ta vẫn vô cùng khó coi, anh ta cảm thấy tức giận vì bị người khác đùa bỡn, chỉ là người đối diện là một cô gái xinh đẹp, cho nên anh ta mới cố gắng kìm nén cơn giận, lạnh giọng hỏi: “Cô là ai vậy? Muốn lo chuyện bao đồng à?”
Khương Chi liếc anh ta một cái, vẻ mặt bình tĩnh.
Cô quay đầu nhìn về phía Phó Đông Thăng rồi nói với giọng bình tĩnh: “Chính là xưởng báo này à?”
Phó Đông Thăng cứng ngắc gật đầu một cái, ông ấy cũng hơi xấu hổ khi để Khương Chi nhìn thấy cảnh tượng này, dù sao thì ông ấy vẫn luôn liên tục đảm bảo Vân Tường không có vấn đề gì, nhưng mà sự hỗn loạn trước mắt lại thể hiện ra phiền phức, còn là một phiền phức rất lớn.
Mẫn Tử Nghi bị Khương Chi phớt lờ, sắc mặt anh ta bỗng nhiên trở nên khó coi, anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô xem lời nói của tôi là gió thoảng qua tai à?”
Khương Chi quay đầu yên lặng nhìn anh ta một lúc, rồi cô mới nhẹ nhàng nhếch môi lên, nhìn anh ta mà nói: “Mẫn Tử Nghi phải không? Anh có quan hệ gì với Mẫn Đào?”
Không trách cô nhạy cảm, trấn Đại Danh rất nhỏ, người họ Mẫn cũng không nhiều cho lắm, hơn nữa người này còn có thể kiêu căng ngang ngược như vậy trong huyện thành, ngoại trừ anh ta có quan hệ với Mẫn Đào thì cô thật sự không thể nghĩ ra lý do thứ hai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play