Động lực hành động của mọi người đều rất mạnh, Khương Chi xếp đồ rồi cầm cặp và giấy chứng nhận theo, bọn họ vừa rời khỏi bệnh viện liền gọi một chiếc xe taxi, thuê xe nguyên ngày tốn năm mươi đồng, có thể chờ bọn họ làm xong chuyện, buổi tối lại chở bọn họ về lại đây.
Năm mươi đồng, Phó Đông Thăng âm thầm chặc lưỡi, nhưng Khương Chi lại rất sảng khoái đồng ý.
Đây lần đầu tiên Tiểu Diệu và Tiểu Qua ngồi xe hơi, hai cậu bé vô cùng phấn khích trên cả đường đi.
Tài xế taxi là một người nói nhiều, anh ấy trò chuyện sôi nổi với Phó Đông Thăng ngồi ở ghế phụ: “Đồng chí, hai người cũng là người ở trấn Đại Danh à? Đến huyện Thấm khám bệnh đúng không?”
Phó Đông Thăng cười nói: “Đúng vậy, còn bác tài thì sao? Cậu là người ở huyện Thấm à?”
“Ha hả, tôi là người dân bản địa của huyện Thấm.” Nói đến lời này, bác tài rõ ràng rất kiêu ngạo, anh ấy là người thành phố, còn là một trong số rất ít người thành phố có thể lái xe hơi trong thành phố nữa, mặc dù chiếc xe này không phải là của anh ấy, nhưng vẫn không ảnh hưởng đến chuyện anh ấy tự hào.
Trên đường, Khương Chi sợ Tiểu Diệu mệt mỏi, cô vẫn luôn ôm cậu bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT