Dì Hoàng nghe Khương Chi nói, bà ấy cười: “Không có chuyện gì cả, phó bí thư Lê và An Thiên Tứ đều bình yên, nửa đường họ bị đá lở chặn đường, vì vậy đã đội mưa đi bộ đến trấn Đại Danh, sau đó Thiên Tứ còn quay về một chuyến dặn dò tôi cẩn thận chăm sóc cho hai đứa bé này.”
Khóe miệng Khương Chi co giật. Hóa ra cũng chỉ có một mình cô và Thi Liên Chu là không may.
Lúc này, đột nhiên dì Hoàng lại hạ thấp giọng, giọng nói còn thổn thức: “Nhắc mới nhớ, chuyện ở trấn Đại Danh kia là thật sao? Thật sự là những “lãnh đạo lớn” ở bên đó cấu kết với bọn buôn người lừa bán mấy đứa bé thu lợi sao?”
Khương Chi không trả lời, cô chỉ nói: “Làm thế nào mà tin tức được truyền đến thủ đô vậy ạ?”
Dì Hoàng lắc đầu: “Phó bí thư Lê có mối quan hệ ở thủ đô, hình như ông ấy đã cố ý gọi điện thoại về thủ đô.”
Dường như Khương Chi đang suy nghĩ điều gì đó, cô khẽ gật đầu rồi không nói thêm gì nữa.
Dì Hoàng dừng lại một lát, lúc bà ấy định mở miệng hỏi có phải hôm nay mình có thể trở về rồi không thì đã nghe Khương Chi lên tiếng trước: “Dì Hoàng, cháu có thể làm phiền dì chăm sóc cho hai đứa bé thêm một lúc nữa không? Cháu có việc muốn ra ngoài một chuyến.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play