Anh giơ tay lên định nhận lấy quyển bài tập trong tay Khương Chi, nhưng anh không ngờ cô lại đột nhiên giật mạnh quyển bài tập lại rồi đưa quyển bài tập ra sau lưng, khuôn mặt cô tràn ngập sự cảnh giác, cô nghiêm túc nói: “Anh không phải là Thi Liên Chu thật.”
Thi Liên Chu lạnh lùng nhìn cô, không đáp lời.
Khương Chi ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc nói: “Thật ra anh đã bị phong ấn rồi đó.”
“Anh cho em . . Ừm. . .con số này, em giúp anh giải trừ phong ấn, thế nào? Vụ mua bán này anh không thua thiệt đâu.” Khương Chi vén lọn tóc trước trán ra sau tai, sai đó cô dùng ngón tay ra hiệu số một, giọng cô rất bình tĩnh.
Khóe miệng Thi Liên Chu giật giật, tâm trạng vốn có chút phức tạp của anh bị cô quấy phá như vậy, nhất thời cảm thấy có chút dở khóc dở cười.
Bây giờ anh chắc chắn rằng Khương Chi đã say, nhưng trạng thái say của cô hơi khác so với những người khác mà thôi.
“Nếu như anh không nói gì, em xem như anh đã đồng ý.” Khương Chi bàn xong một vụ làm ăn, một nụ cười hiện lên trên môi cô, rồi cô bỗng nhiên giơ tay lên, ngón tay thon thả của cô chạm nhẹ vào nốt ruồi son nho nhỏ bên cạnh hầu kết của Thi Liên Chu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play