Khương Chi cử động thân thể, mở ô che đi những hạt mưa lớn trên đầu cô và Thi Liên Chu.
Cô liếc mắt nhìn vết thương đã bị nước sông ngâm đến trắng bệch, lại mua dung dịch oxy già và povidone của hệ thống, rửa sạch vết thương trên cánh tay, sau đó lại lau vết thương trên trán cho Thi Liên Chu, vết thương này hình như là bị một hòn đá nhọn đâm vào, nhìn qua trông có chút đáng sợ.
Sự đau đớn do povidone gây ra khiến cho hàng lông mày của Thi Liên Chu càng nhăn chặt hơn, nhưng rất nhanh lại thả lỏng trở lại.
Đột nhiên, anh ho ra một ngụm nước, rồi đưa tay lên môi ho khan vài tiếng.
Ánh mắt Khương Chi sáng lên, thở phào nhẹ nhõm nói: “Tỉnh lại là tốt rồi.”
Thi Liên Chu nghe thấy giọng nói của cô, đôi mắt hơi nhắm lại mở ra.
Đập vào mắt anh chính là khuôn mặt nhợt nhạt thanh tú của Khương Chi, mái tóc dài của cô bị mưa làm ướt dính vào thái dương, đôi môi của cô cũng hơi tím tái vì những giọt mưa lạnh lẽo, nhưng ánh mắt nhìn anh lại tràn ngập ánh sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT