Giang Du và Thẩm Hoan có chút lúng túng chân tay, bọn họ cũng biết bốn đứa nhỏ này là cháu ngoại ruột thịt của mình.
Ôn Hoa Anh nhìn Khương Chi một cái, thấy cô gật đầu thì bà ấy cười nói với đám nhỏ: “Mau đi chào hỏi, gọi ông ngoại bà ngoại và bà cô đi mấy cháu.”
Tiểu Ngự không sợ người lạ, tò mò nhìn vài người rồi gọi từng người một.
Cậu bé không hề ngạc nhiên chút nào, người thân xuất hiện một cách khó hiểu trong khoảng thời gian này có ít hay sao?
So với Tiểu Ngự, ba anh em Tiểu Diệu có vẻ dè dặt hơn rất nhiều, nhưng ba cậu bé vẫn nhỏ giọng chào hỏi.
Giang Du mỉm cười vẫy tay, ông ấy lập tức lấy ra một cái túi giấy nhỏ màu nâu từ trong túi áo, khi mở ra, bên trong có bốn ổ khóa nhỏ bằng vàng, trên mỗi ổ đều có khắc chữ “Trường Thọ Phú Quý.”
Có lẽ khóa trường thọ là lời chúc tốt đẹp nhất của người lớn tuổi dành cho con cháu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT