Vừa nhắc đến ‘ăn mặc’, Nguy Di cũng lười suy nghĩ nhiều về Fujiwara Xuân Nại nữa, anh ấy nằm sấp trên ghế sô pha, hăng hái mà nhìn chằm chằm vào Thi Liên Chu, cảm giác này vẫn vô cùng mới lạ, Nguy Di cảm thấy sau này mình không làm thủ lĩnh của hội Tam Hợp nữa thì cũng có thể làm một chuyên gia trang điểm.
Trái lại, Thi Liên Chu vẫn cực kỳ bình tỉnh, anh không chờ mong cũng không hồi hộp.
Khương Chi đã tốn rất nhiều công sức để trang điểm cho Thi Liên Chu, dù sao Đại Thạch Thanh Tư đã từng gặp anh, vì vậy cô đã phải sử dụng không ít thứ nhằm che giấu gương mặt anh tuấn này của anh mới được.
Khương Chi bôi đông trét tây khoảng chừng một tiếng, cuối cùng cũng hoàn thành gương mặt của Thi Liên Chu.
Cô phải lùi ra xa hơn để nhìn Thi Liên Chu, Khương Chi phải cố nén cười mà nói với Nguy Di: “Anh mau đến đây xem đi, thế nào? Có giống như một người bà con xa nghèo túng nào đó của nhà họ Fujiwara không? Có lẽ Đại Thạch Thanh Tư sẽ không nhận ra đâu nhỉ?”
Nguy Di nghiêm túc đánh giá một phen, sau đó anh ấy cảm thán nói: “Không những Đại Thạch Thanh Tư không nhận ra mà đến tôi cũng không nhận ra rồi đây này!”
“Tốt lắm!” Khương Chi gật đầu, đưa gương cho Thi Liên Chu nhìn: “Đợi lát nữa anh thay quần áo khác thì đảm bảo không ai nhận ra anh nữa đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play