Cô chỉ có thể nói xin lỗi người ta: “Tôi đã không còn nhớ được dáng vẻ của đối phương thế nào rồi, ông có thể cho tôi gặp đứa nhỏ không?”
Vừa nghe cô nói, người đàn ông trung niên kia đã nổi giận, mặt mày hung dữ nói: “Cái gì? Còn muốn gặp đứa nhỏ hả? Mau cút đi!”
Dứt lời, ông ấy đã phất tay áo đi ngay.
Phó Đông Thăng giữ chặt cánh tay Trương Uy, cười nói: “Đồng chí Trương, anh chờ một chút! Nói cho hết lời rồi đi cũng không muộn mà.”
Khương Chi mượn ga giường che giấu, cô mua một gói thuốc lá Hoa Tử từ thương thành.
Sản phẩm từ thương thành của hệ thống đều là sản phẩm tốt nhất, mà hộp thuốc lá cũng không vượt ngoài tiêu chuẩn quy định, còn được đóng gói ngay lập tức.
Ở bất kỳ thời đại nào, thuốc lá cũng là hàng hóa đắt tiền, mà Hoa tử chính là nhãn hiệu thuốc lá cao cấp nhất.
Cô bước lên hai bước, nhét gói thuốc lá vào tay Trương Uy, lễ độ nói: “Tôi chỉ muốn gặp đứa bé thôi, nếu đó thật sự là con trai tôi, lúc đó chúng ta mới từ từ nói chuyện, nhất định tôi sẽ không để ông chịu thiệt thòi”.
Khương Chi cảm thấy rất buồn cười, cô không có cách nào báo công an được, đến cuối cùng vẫn phải dùng hình thức mua bán để đón đứa nhỏ trở về.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT