Cô ấy không khống chế được làm rơi cái khay xuống đất, sau đó lại dùng hai tay che miệng, thốt lên như không thể tin, đến cơ thể cũng run rẩy: “Đây… Đây là…”
Khương Chi cảm thấy hết sức hài lòng với phản ứng của Fujiwara Xuân Nại, cô biết được tay nghề của mình không bị thụt lùi.
Nguy Di mở mắt ra, ánh mắt hơi mờ mịt không hiểu gì, anh ấy cảm giác trên mặt mình không quen lắm, giơ tay lên muốn sờ thử nhưng lại sợ lau hết mấy thứ mà Khương Chi đã mấy nhiều thời gian trét lên như thế.
Nguy Di chỉ cảm thấy bôi trét trên diện rộng thế này, có lẽ trông anh ấy còn xấu hơn.
“Rất xấu sao?” Nguy Di cau mày nhìn Thi Liên Chu hỏi.
Thi Liên Chu nhìn chằm chằm Nguy Di một lát, anh cầm cái gương đưa đến, giọng nói trầm thấp: “Tự mình xem đi!”
Nguy Di tiện tay nhận lấy cái gương, trong lòng anh ấy cũng đã đoán được, dù thế nào thì cũng là xấu không thể gặp người mà thôi, đời này của anh ấy phải nhận lấy những ánh mắt khác thường của mọi người dành cho mình còn ít hay sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play