Trình Hữu nghi hoặc nhìn ra cửa, sau đó chú ý đến ngọn nến nhảy nhót trên bàn trà, thắc mắc: “Mất điện rồi à? Sao không bật đèn?”
Cảnh Chiêu đưa tay lên môi làm dấu "suỵt," liếc anh một cái rồi nhìn ra cửa, nói nhỏ: “Đúng vậy, mất điện rồi, anh biết ngoài đó là gì không?”
Trình Hữu: “Chuột? Hay là người?”
Cảnh Chiêu cười lắc đầu: “Không phải, ngoài đó, là thây ma.”
Trình Hữu: “...”
Anh phản xạ nghĩ đối phương đang đùa mình, thây ma? Làm gì có chuyện đó, chẳng lẽ đại dịch sinh hóa trở thành hiện thực rồi?
Thấy vẻ mặt không tin của anh, Cảnh Chiêu không vội giải thích, đưa tay nắm lấy tay anh, còn bóp nhẹ khớp ngón tay.
Lại nữa, cảm giác tê dại da đầu, Trình Hữu nhìn chằm chằm vào ngón tay mềm mại của cô, khẽ cử động, cơ thể dường như không thể từ chối, chỉ có thể từ chối bằng lời: “Nói chuyện thì nói, nắm tay tôi làm gì?”
Cảnh Chiêu: "Nhưng em nắm rất nhẹ." Ý là anh muốn rút ra lúc nào cũng được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT