Vừa dứt lời, những cành liễu vốn im lìm, không một cơn gió lay động, bỗng nhiên rung lên bần bật. Thân cây liễu khá to bỗng hé mở đôi mắt giống con người, cùng với cái miệng bị vỏ cây che phủ.
Vừa mở miệng, liễu thụ tinh đã thốt ra tiếng như trẻ con: “Đạo trưởng tha mạng! Ta không làm điều xấu! Thật mà! Cùng lắm thì chỉ lén chạm vào vài cô gái đi ngang qua, ta sau này không dám nữa đâu, đạo trưởng tha cho ta đi!”
Cây liễu rung lắc thân mình, đôi mắt kỳ dị dần dần rỉ ra hai giọt nước, trông hệt như đang khóc.
Cây liễu này là cây duy nhất trên bờ đê bên sông phát triển linh trí, nhưng tu luyện vô cùng khó khăn. Ở cạnh sông nhiều năm, nó vẫn chưa thể hóa thành hình người, chỉ có thể làm tròn bổn phận làm một cây liễu, không có tâm địa hại người, chỉ là hơi háo sắc, thỉnh thoảng dùng cành cây liễu lén chạm vào các cô gái đẹp đi ngang.
Nó cứ nghĩ mình che giấu rất tốt, ai ngờ lại bị vị đạo trưởng này nhận ra ngay lập tức.
Tạ Trường Uẩn không quan tâm lắm đến việc cây liễu đã làm gì, hắn chỉ muốn biết về tên hà yêu kia và con đại bàng yêu vừa xuất hiện.
Cây liễu tinh đã sống ở đây nhiều năm, tất nhiên biết rõ về tên hà yêu đó. Vì muốn giữ mạng, nó liền khai hết những gì mình biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play