Cảnh Chiêu nhận lại tiền rồi cùng Tạ Trường Uẩn rời khỏi cửa hàng. Họ tìm một quán trọ gần đó và nghỉ ngơi tại đây hai ngày.
Tối đến, sau khi tắm rửa xong, Cảnh Chiêu ngồi trên giường dọn dẹp đồ đạc, chuẩn bị khởi hành vào ngày mai.
Họ đang trên đường đi về phía Nam, mà đường đi rất khó gặp được thị trấn lớn như trấn Đông Lâm, nên Cảnh Chiêu đã mua đủ thứ cần thiết, chủ yếu là thuốc trị thương và một ít gia vị. Chỗ muối đổi được từ thím lần trước đã dùng hết trong vài ngày, lần này nàng đã mua nhiều hơn một chút.
Mua nhiều đồ như vậy, túi tiền cũng vơi đi hơn một nửa. Cảnh Chiêu ngồi trên giường đổ hết mấy thỏi bạc trong túi ra đếm, rồi phát hiện ở đáy túi ngoài bạc còn có một xấp… phù chú.
Đều là phù đã được vẽ sẵn, những nét vẽ quen thuộc này rõ ràng là của Tạ Trường Uẩn.
Cảnh Chiêu đếm qua, phát hiện số lượng phù chú này gần như là tất cả những gì mà trước đây Tạ Trường Uẩn mang theo bên hông.
Cảnh Chiêu còn nhớ, trước đó hắn từng vẽ cho nàng một lá bùa để bảo vệ đôi chân khỏi bị trầy xước, chỉ là mỗi lá bùa đều có giới hạn pháp lực, mà chân của nàng lại mềm mại hơn chân đàn ông, cứ vài ngày là Tạ Trường Uẩn lại phải vẽ lá mới cho nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play