Cảnh Chiêu mặc một chiếc áo khoác bông trắng, trên cổ quấn chiếc khăn len đỏ mà Ngụy Nam Hà mua cho cô vì sợ cô lạnh. Khăn vừa đeo lên, gương mặt cô trở nên trắng hồng, trông khỏe khoắn hơn nhiều.
Khi Ngụy Nam Hà đích thân thắt khăn cho cô, anh không kiềm được mà véo nhẹ đôi má tròn trịa của cô, cảm giác mềm mại khiến anh thích thú vô cùng. Ngay sau đó, anh nhận được ánh mắt lườm nguýt cùng đôi môi hờn dỗi của Cảnh Chiêu.
Nhìn Cảnh Chiêu... Ngụy Nam Hà lại càng muốn véo thêm lần nữa, bạn gái quá đáng yêu, anh thực sự không thể cưỡng lại nổi!
Khi đưa Cảnh Chiêu về nhà, họ đến một khu dân cư cũ, không có bãi đỗ xe ngầm, cũng không có thang máy. Bên ngoài chỉ có một ông lão trông cửa, độ an toàn gần như bằng không, khiến Ngụy Nam Hà nhíu mày.
Anh quay đầu định nói gì đó, nhưng nhìn thấy vẻ thờ ơ của Cảnh Chiêu, lời định nói lại bị anh nuốt vào trong.
Cảnh Chiêu nói cô có vài gói hàng cần nhận và nhờ Ngụy Nam Hà đỗ xe ở ven đường.
"Để anh đi lấy cho, em không thể mang đồ nặng được, cẩn thận vết thương sẽ nứt ra. Gửi mã số cho anh là được." Ngụy Nam Hà liếc nhìn trạm nhận hàng đang có nhiều người, lập tức bảo Cảnh Chiêu ngồi lại trong xe chờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT