Cúp cuộc gọi video, Hứa Đình Châu bước ra khỏi phòng, đi thẳng đến phòng kính hoa viên trên tầng ba.
Vừa lên đến nơi, từ xa anh đã nhìn thấy người đang nằm thư thái giữa vườn hoa, giữa một vùng đỏ thắm rực rỡ. Cô mặc một chiếc sườn xám màu nhạt, tóc đen buông xõa lỏng lẻo, cánh tay trắng muốt như ngọc, trên tay cầm một cuốn sổ ghi chép, tay phải nắm một cây bút chì, thỉnh thoảng lại viết vẽ gì đó trên sổ.
Hứa Đình Châu khựng lại, bất chợt nhớ về những ngày xưa cũ, khi anh đến nhà họ Cảnh làm khách, cha Hứa đang ngồi trò chuyện với vợ chồng cha Cảnh, còn anh thì ngồi một bên không có gì làm, nhưng vẫn phải giả vờ tỏ ra lịch sự. Bỗng nhiên từ cầu thang xoắn ốc bên cạnh, một người bước xuống, tóc đen xõa ngang vai, váy trắng bằng vải bông, toàn thân cô trắng muốt như phát sáng.
Có vẻ như không biết trong nhà có khách, khi ánh mắt cô xoay chuyển thì đột nhiên chạm vào ánh mắt anh.
Khoảnh khắc đó, Hứa Đình Châu bỗng hiểu ra thế nào là một ánh nhìn vạn năm.
Hứa Đình Châu đứng bên ngoài nhà kính một lúc, đúng lúc Cảnh Chiêu ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài, thấy anh đứng đó thì giật mình, sau đó cô bình tĩnh lại, ngồi thẳng dậy, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào ngực, đôi môi khẽ chu ra như có chút oán trách, “Sao anh đứng đó mà không lên tiếng, làm em giật cả mình!”
Phòng kính này cách âm rất tốt, Hứa Đình Châu chỉ thấy đôi môi đỏ của cô mấp máy mà không nghe rõ cô nói gì, anh mỉm cười, ngón út và ngón trỏ của tay phải mở ra, lắc lắc bên tai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play