Nốt ruồi đỏ giữa trán hắn chỉ xuất hiện dần dần sau khi hắn trở về quê nhà, chỉ là một nốt ruồi thôi mà, sao có thể khiến nàng ghét bỏ đến mức nói ra những lời nhẫn tâm như vậy, thật là vô lý.
"Ta... Ta phải đi tìm nàng, đúng rồi, phải đi tìm nàng hỏi cho rõ." Thẩm Tư Niên như nắm lấy chiếc phao cứu mạng, từ dưới đất đứng dậy, định bước ra ngoài, nhưng vừa đứng lên, thân hình hắn bỗng nhiên khựng lại.
Đồng tử hắn giãn ra, rồi cúi đầu nhìn, bên ngực trái có một lỗ thủng, máu đỏ từ đó tuôn ra ào ạt.
Hắn chậm rãi đưa tay lên, muốn che vết thương lại, nhưng máu cứ chảy mãi, thấm đẫm qua các kẽ tay.
Giọng nói của tiểu tư phía sau vang lên rất khẽ, như đến từ địa ngục A Tỳ.
“Nương tử đã không cần ngươi nữa, sự tồn tại của ngươi chỉ là vết nhơ của người, vết nhơ phải được xử lý, yên tâm lên đường đi!”
Âm thanh rút dao vang lên, miệng Thẩm Tư Niên cũng trào máu, cơ thể mất kiểm soát, ngã thẳng về phía sau, ánh sáng bên ngoài thu nhỏ dần trong mắt hắn. Trước khi rời đi, tiểu tư còn ném một thứ gì đó lên người hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT