Tạ Đĩnh đáp xuống đất vững vàng, mượn lực lao tới, đẩy Thành Vương lảo đảo lùi về sau mấy bước.
Thị vệ phía sau không kịp ngăn cản, kinh hãi mà chùn bước, Thành Vương đột ngột kinh hoàng, bị bóp nghẹt đến nghẹn thở, mặt mày tái mét. Ngay cả Vĩnh Huy Đế ngồi ở vị trí cao nhất cũng biến sắc, lớn tiếng nói: “Tạ Khanh, mau dừng tay!”
Tạ Đĩnh không quay đầu lại, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Thành Vương.
“Chuyện triều chính, ai ai cũng có thể bàn bạc, Sở thị là vương phi của ta, vì sao không thể lên tiếng?” Ánh mắt âm trầm của hắn áp tới, không hề che giấu vẻ lạnh lùng uy nghiêm, ngón tay đang nắm cổ hơi dùng sức khiến Thành Vương gần như không thể hô hấp. Người lăn lộn trong biển máu núi thây, muốn trong nháy mắt đoạt mạng người khác, thật sự dễ như trở bàn tay.
Thành Vương thân phận tôn quý, từ nhỏ đến lớn nào đã từng chịu kinh hãi như vậy?
Hô hấp bị bóp nghẹt, mặt nhanh chóng đỏ bừng lên, hắn đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Tạ Đĩnh, cảm nhận rõ ràng sát ý sắc bén trong đó.
Trong cổ họng phát ra tiếng kêu khò khè, hắn cố gắng gỡ tay Tạ Đĩnh ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT