Tăng Yến Ni được xem là đứa bé lớn tuổi nhất trong này, bình thường cô vẫn lao động một mình nên không quá quen thuộc với những người đồng trang lứa với mình, mà cô cũng không muốn làm quen với họ, mấy đứa bé thường ngây thơ, thân quen được hai ngày ba bữa là kéo đến cửa nhà cô, như vậy cô lại càng khổ sở lo nghĩ cách giữ bí mật, thật sự rất mệt!
Thế nhưng Tăng Yến Ni muốn lặng lẽ sống cũng không lặng lẽ được, bởi vì cô là tấm gương duy nhất và thành công nhất trong đại đội Hướng Dương khi chống lại sự đàn áp của bậc phụ huynh, rất nhiều các cô gái mới lớn đều lén lút hoặc công khai nhìn cô bằng ánh mắt hâm mộ.
Thời đại tính công điểm đều dựa vào sức lực, các cô gái sức yếu có địa vị rất thấp trong chính ngôi nhà mình, tuy nhiên bọn họ cũng không phải chịu đãi ngộ không dành cho người giống như Tăng Yến Ni đã từng bị nhưng họ không thể lên bàn ăn cơm, chịu đòn roi của các bậc phụ huynh cũng là chuyện thường xảy ra.
Chiếc áo choàng ngắn bằng vải thô được Tăng Yến Ni xem như quần áo lao động bị kéo một cái, một tiếng ‘xoẹt’ vang lên, chiếc áo bị rách một lỗ lớn…
Tống Lai Đệ gây ra lỗi thì xấu hổ, mặt đỏ đến tận mang tai, vội vàng lên tiếng nói: “Tôi thật sự không mạnh đến mức đó đâu.”
“Không trách cô, áo này của tôi cũng chỉ chắc hơn giấy súc mà thôi.” Vẫn may mắn là không bị lộ thịt.
Tống Lai Đệ thấy tính tình Tăng Yến Ni tốt như vậy, cũng không so đo với mình thì cô ấy kéo băng ghế của mình đến cạnh Tăng Yến Ni và ngồi xuống. Tống Lai Đệ nói rất nhỏ nhưng vội vã như đang cầu cứu: “Yến Ni, cô là người tài giỏi nhất! Cô có thể nghĩ cách giúp chị gái tôi không? Không biết cha tôi quen biết từ đâu mà tìm được cho em trai tôi một suất đến đại học Công Nông Binh đi học.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT