Ánh mắt của Phong Cảnh Thần chợt sắc lại: “Chuyện gì vậy?”
Nghiệt Kính Đài sắc mặt hơi trầm xuống: “Lúc nãy ta dò xét thì dường như có thứ gì đó ngăn cản cảm ứng của ta với mảnh bản thể.”
Ấn Diêm Vương thoáng giật mình: “Sao lại thế được?! Không lẽ có kẻ đã lấy mảnh bản thể của ngươi làm chuyện xấu rồi?”
Nghiệt Kính Đài cau mày, gương mặt tròn trịa mang vẻ chín chắn khẽ lắc đầu: “Ta chỉ cảm ứng được ba mảnh bản thể ấy đang ở cùng một chỗ. Nhưng cụ thể hơn thì ta không cảm nhận được, khoảng cách quá xa.”
Phong Cảnh Thần nắm lấy trọng điểm: “Nếu ở gần hơn, ngươi sẽ cảm ứng được đúng không?”
“Đúng vậy!” Trong mắt Nghiệt Kính Đài loé lên một tia lạnh lẽo, “Dù gì cũng là bản thể của ta, chỉ cần trong phạm vi trăm dặm, dù là đại trận trời đất cũng không ngăn được cảm ứng của ta!”
“Một trăm dặm…” Ánh mắt Phong Cảnh Thần khẽ chuyển, lại hỏi: “Ngươi có thể xác định được mảnh vỡ đang ở dương gian không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play