Phong Cảnh Thần hơi nhíu mày, đang do dự có nên đi thêm vài bước để xem xét kỹ hơn không. Đúng lúc này.
Chiếc điện thoại giấu dưới gối của cậu bỗng nhiên sáng màn hình, ánh sáng từ đó chiếu rọi khắp ký túc xá. Phong Cảnh Thần khựng lại một chút, cuối cùng cũng từ bỏ ý định đuổi theo. Cậu quay về phòng, khóa cửa cẩn thận rồi mới lấy điện thoại ra xem. Là cuộc gọi của Mộ Dung Tiêu Tiêu.
Hơn nữa, thằng nhóc này từ bốn tiếng trước đã bắt đầu gọi, cứ vài phút là gọi một lần, bền bỉ không bỏ cuộc. Ánh mắt Phong Cảnh Thần hơi chuyển, trong lòng đã có chút suy đoán. Cậu đưa tay bấm nút nghe máy:
“Tiêu Tiêu, có chuyện gì vậy?”
“Aaaa! Anh Thần! Cậu không sao chứ?! Giờ cậu đang ở đâu?! Cậu đi đâu mất rồi?! Sao mãi không nghe điện thoại vậy, làm tôi lo chết đi được!”
Giọng nói lo lắng của Mộ Dung Tiêu Tiêu vang lên dồn dập như pháo nổ, như thể cậu ta muốn chui qua màn hình để lắc vai Phong Cảnh Thần cho bõ tức!
Phong Cảnh Thần mặt không đổi sắc:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT