Lâu Thăng về nhà đúng lúc mua được chút đồ ăn ở ven đường. Hắn cho mèo ăn một mẩu bánh nhỏ, mèo trắng không động vào, mắt nhìn Lâu Thăng, không lại gần hắn, nhưng cũng không bỏ chạy đi xa, liếm liếm lông trên chân.
Được rồi, đúng là nó.
Lâu Thăng nói: "Mấy con mèo hoang khác cái gì cũng ăn, sao mỗi mày lại kén ăn thế?"
Phần lớn người sống ở khu này đều là dân tỉnh lẻ lên thành phố làm thuê, đến Tết Nguyên Đán lại về quê ăn Tết, với cái tính kén ăn của con quỷ này, chắc chắn sẽ chết đói.
Có lẽ còn không đợi được đến lúc đó. 017 nói, tuần sau sẽ trở lạnh, đặc biệt hôm nay còn có tuyết rơi... biết bao nhiêu chó mèo hoang chết trong mùa đông ở phương Bắc.
Lâu Thăng im lặng một lát.
Cũng chẳng liên quan gì đến hắn. Hắn lo cho bản thân còn chưa xong, hơi đâu mà lo cho nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT